28 thg 12, 2012

VÔ ĐỀ

VÔ ĐỀ

BUỒN NHƯ VÔ DỤNG VỚI MỌI NGƯỜI
CHÁN NHƯ ĐIỀU ĐÃ QUA KHÔNG THỂ LÀM LẠI
TUỔI THƠ MỊT MỜ XA NGÁI
THƯƠNG QUÊ NGHÈO TRONG NỖI NHỚ HOÀNG HÔN


GIÁ MÀ CHÔN ĐƯỢC NỖI BUỒN
GIÁ MÀ GIẤU ĐƯỢC NHỮNG GIỌT BUỒN
MỖI ĐÊM RỚT VÀO ĐƠN CÔI
RỚT VÀO VẮNG LẶNG
ĐỂ MUA MỘT VÉ NGƯỢC VỀ..
GIỮA NGÀN MÊNH MÔNG.....



Sinh Le

Em lam thơ hay quá! Làm nhớ lại thời trai trẻ.
Thơ em động ngàn chiêm bao
Dòng sông xa nguồn bửa trước
Vô tình dậy sóng xôn xao...

Quy

Đất xanh mướt, trời thanh cao
Cuộc đời đẹp thế vì sao lại buồn?
Trời không chớp bể mưa nguồn
Để tôi cảm được nỗi buồn ra sao
Cuộc đời ý nghĩa biết bao
Nếu buồn một chút...vì sao phải buồn?!

Quy
09:37 30 thg 10 2012 Buồn nhiều ai có bán không
Bán đi! bán bớt cái mênh mông buồn

SENTICHMICH

Cảm ơn bạn đã ghé thăm và cho lời bình. Mình cũng chỉ viết nhì nhằng thôi mà. Có giá gì đâu mà BÁN được . Vả lại , có bán thì ai sẵn lòng mà MUA ???

chibao
Cảm ơn tác giả đã chia sẻ những tâm tình sâu lắng... Một người vừa "phì cười vì những vần thơ tuổi teen" hóa ra cũng chỉ là "mượn cái hồn nhiên của tuổi trẻ để mà lạc quan". Còn sâu thẳm trong tâm hồn vẫn là nỗi buồn khó nguôi ngoai.Nhìn những nét vẽ phóng khoáng của em trên hình đại diện, tôi cứ nghĩ xung quanh em là cả một không gian êm đềm, hòa trộn giữa thiên nhiên, cây cỏ và tâm hồn em thanh thản... Và tôi đã đưa ra mấy câu thơ yên bình nhẹ nhàng như vậy, không giống với nỗi buồn chán trong VÔ ĐỀ của em mà tôi đã không thể bình được. Xin em thứ lỗi, tôi đã vụng về chạm vào nỗi buồn sâu thẳm và đơn côi của em.
chibao

Tôi xin phép không bình trực tiếp vào bài thơ mà chỉ xin Tác giả cho phép tôi mạo muội đưa ra vài câu thơ ngẫu hứng từ cảm xúc khi nhìn vài nét sơ thảo rất phóng khoáng về hình biểu tượng của Sentichmich... Tôi không biết đặt tên cho bài là gì vì thực sự tôi cũng đang rất bối rối. Thôi thì cũng bắt chước tác giả lấy tựa là...
VÔ ĐỀ:
Xung quanh em
Chiều rơi...
Yên ả quá
Hoa Tường vi ẩn mình trong kẽ lá
Những con chim lặng lẽ đứng rỉa lông
Chùm Tigôn buông rơi nhẹ
Trái tim hồng
Ánh chiều sáng gương mặt em thư thái...
Tôi như tan vào không gian êm ái
Tan vào chiều...
Hoa lá với cỏ cây
Không tồn tại
Hay Vĩnh hằng tồn tại
Em?
Hương chiều?
Bối rối ngát say...

SENTICHMICH

Thôi thì trả lời anh- Bằng vần thơ viết vội :

DU CA
Chiều rơi
Sương rơi
Hồn chơi vơi….

Tiết trùng dương không hoàng hoa tửu
Không kẻ tri âm, chén quỳnh vỡ….
Lòng càng thêm đắng
Ngày hanh hao, năm tháng cứ mòn trôi
Lòng the thắt mong ngày hội ngộ…
Ta tựa hồn vào dĩ vãng,
Dĩ vãng mờ xa…
Ta níu lòng mình vào tim người … bến đỗ.
Bến đỗ chật ních xuồng ghe
Tấp nập ngược xuôi …kẻ chợ
Cốc rượu quý đời người
Mình ta uống cạn…
Rượu tan vào trong ta
Ta tan hòa cùng rượu
Hương đời, hương tình và quá vãng
Nhập nhoạng hoàng hôn
Chiều bối rối…
Sắc hoa TiGôn - những mảnh tim vỡ
Như môi cười của Tình yêu một thuở
Ngày xanh…


KIỀU ANH HƯƠNG
Buồn như con gián, nhưng anh không ngán !
Mê như con tê tê, nhưng anh không phê
Hồn lang thang như con chồn, nhưng không vụng trộm
Em như con tem, đẹp n..


Buồn như con gián, nhưng anh không ngán !
Mê như con tê tê, nhưng anh không phê
Hồn lang thang như con chồn, nhưng không vụng trộm
Em như con tem, đẹp nhưng chỉ được ngắm thôi
Ơi, là ơi ơi... Cười ra nước mắt với teen !
---
Hóa ra là Buồn Mê Hồn Em Ơi !
Một bài thơ tuổi teen anh nhặt được. Thấy vui vui chép tặng bạn !

SENTICHMICH


Em phì cười khi đọc mấy vần thơ tuổi Teen mà anh chép gửi tặng. Đôi khi cũng phải mượn cái hồn nhiên của tuổi trẻ để mà lạc quan đấy. Cám ơn anh nhìu nha.
  • Không có nhận xét nào:

    Đăng nhận xét

    Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc Video clips trực tiếp bằng cách sao chép URL hình ảnh ( chuột phải vào ảnh gốc lấy URL) rồi dán vào cửa sổ comment. Xin cám ơn.