Lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng
Con khẽ khàng cất lời ru mẹ
Mẹ nằm yên mà tim con nhỏ lệ
Mẹ phút lâm chung, chúng con bất lực rồi
Con cúi xuống không phải bên nôi
Bên gương mặt mẹ giờ nằm im bất động
Lời ru con đưa mẹ về quê có cánh đồng rộng
Nơi cánh cò chao nghiêng bến sông vắng quê nhà
Có tháng giêng trồng đậu trồng cà,
Có tháng ba lễ hội...
Mẹ dạy con lời trống quân,
giờ con không cất nổi
Tiếng con ru đứt đoạn giữa chừng
À ơi ....
Gió đưa cánh Hạc về trời
Nghẹn lòng Ru Mẹ giấc dài Thiên Thu.
chibao
Mẹ hát ru con là điều thông thường từ ngàn xưa... Mẹ gọi con là "Cái ngủ" thật dễ thương. Mẹ ru cái ngủ mày ngủ cho ngoan. Cái ngủ sẽ lớn lên cả hình hài trí tuệ, và tâm hồn từ dòng sữa ngọt lành, từ tình thương yêu mênh mông và cả niềm hy vọng chứa chan của mẹ về một tương lai sáng lạn...
Mẹ hát ru con là điều thông thường từ ngàn xưa... Mẹ gọi con là "Cái ngủ" thật dễ thương. Mẹ ru cái ngủ mày ngủ cho ngoan. Cái ngủ sẽ lớn lên cả hình hài, trí tuệ, và tâm hồn từ dòng sữa ngọt lành, từ tình thương yêu mênh mông và cả niềm hy vọng chứa chan của mẹ về một tương lai sáng lạn...
Mẹ hát ru con là điều thông thường từ ngàn xưa... Mẹ gọi con là "Cái ngủ" thật dễ thương. Mẹ ru cái ngủ mày ngủ cho ngoan. Cái ngủ sẽ lớn lên cả hình hài, trí tuệ, và tâm hồn từ dòng sữa ngọt lành, từ tình thương yêu mênh mông và cả niềm hy vọng chứa chan của mẹ về một tương lai sáng lạn...
Nhưng ở đây...
Con ru Mẹ là một trái ngược, một điều không thể, một ngoại lệ, và vì là ngoại lệ nên nó thật đặc biệt. Con cố gắng bắt chước câu hát Mẹ ru con năm xưa có cánh cò cánh vạc. Nhưng khác với lời mẹ ru con năm xưa tràn trề Hạnh Phúc, Mẹ hướng con đến Tương lai và Hy vọng, Giờ đây con cất lời ru Mẹ để đưa mẹ về một thuở tóc xanh với bến sông vắng thanh bình, với tháng giêng trồng đậu trồng cà, tháng ba lễ hội... Nhưng rồi "Tiếng ru con đứt đoạn giữa chừng..." con không thể... Mẹ ơi, con không thể... chỉ là những tiếng à ơi... ơi, à ơi... ơi... nghẹn ngào, xa xót...
Sentichmich ơi, thôi đừng nức nở nữa, Mẹ đã thấu hiểu nỗi lòng u uẩn, đớn đau... sự đơn côi trống vắng trong tâm hồn em. Và bây giờ...
Bây giờ Mẹ đã ngủ say
Thiên thu nghìn nỗi đắng cay... hết rồi.
Con ru Mẹ là một trái ngược, một điều không thể, một ngoại lệ, và vì là ngoại lệ nên nó thật đặc biệt. Con cố gắng bắt chước câu hát Mẹ ru con năm xưa có cánh cò cánh vạc. Nhưng khác với lời mẹ ru con năm xưa tràn trề Hạnh Phúc, Mẹ hướng con đến Tương lai và Hy vọng, Giờ đây con cất lời ru Mẹ để đưa mẹ về một thuở tóc xanh với bến sông vắng thanh bình, với tháng giêng trồng đậu trồng cà, tháng ba lễ hội... Nhưng rồi "Tiếng ru con đứt đoạn giữa chừng..." con không thể... Mẹ ơi, con không thể... chỉ là những tiếng à ơi... ơi, à ơi... ơi... nghẹn ngào, xa xót...
Sentichmich ơi, thôi đừng nức nở nữa, Mẹ đã thấu hiểu nỗi lòng u uẩn, đớn đau... sự đơn côi trống vắng trong tâm hồn em. Và bây giờ...
Bây giờ Mẹ đã ngủ say
Thiên thu nghìn nỗi đắng cay... hết rồi.
Anh viết lời bình bài thơ thật cảm động. Rất cám ơn anh đã chia xẻ nỗi lòng. :
"Bây giờ Mẹ đã ngủ say
Thiên thu nghìn nỗi đắng cay... hết rồi"
Điều anh nói làm em nhớ tới lời ca từ trong bài hát "Cõng mẹ đi chơi " do nhạc sĩ Trần Quế Sơn vừa sáng tác, vừa thể hiện . Lời thơ của anh đã thấu hiểu được cái lẽ đời đắng cay, nghiệt ngã, cái lẽ đời mà khi đối diện người ta thường buông một câu để cho xuôi đi, cho đỡ xót, đỡ đớn đau dằn vặt...: "Nước mắt chảy xuôi "...để trấn an lòng mình day dứt.
Thiên thu nghìn nỗi đắng cay... hết rồi"
Điều anh nói làm em nhớ tới lời ca từ trong bài hát "Cõng mẹ đi chơi " do nhạc sĩ Trần Quế Sơn vừa sáng tác, vừa thể hiện . Lời thơ của anh đã thấu hiểu được cái lẽ đời đắng cay, nghiệt ngã, cái lẽ đời mà khi đối diện người ta thường buông một câu để cho xuôi đi, cho đỡ xót, đỡ đớn đau dằn vặt...: "Nước mắt chảy xuôi "...để trấn an lòng mình day dứt.
Trả lời nhận xét này
Nghe nghèn nghẹn trong lòng khi đọc những lời thơ Ru Mẹ
"...Rồi đến một ngày không biết trước
Thân bằng , quyến thuộc tiễn ta đi....
Yêu thương với...bao điều "Thiện", "ác" !
Để lại cho nhau được nhữn..
Thân bằng , quyến thuộc tiễn ta đi....
Yêu thương với...bao điều "Thiện", "ác" !
Để lại cho nhau được nhữn..
"...Rồi đến một ngày không biết trước
Thân bằng , quyến thuộc tiễn ta đi....
Yêu thương với...bao điều "Thiện", "ác" !
Để lại cho nhau được những gì....??? " Lan mượn lời thơ để đồng cảm với em trong khi tiễn Mẹ....
Quả nhiên trong cuộc sống "bể dâu " này khổ đau, bất hạnh, giàu sang, phúc lộc...và ngay cả thân xác con người và mọi thử sẽ qua đi........chỉ còn tình Yêu Thương đọng lại mà thôi em ạ.....!
Cầu chúc cho hương hồn Mẹ siêu thoát về cõi An lành, Hạnh phúc
Thân bằng , quyến thuộc tiễn ta đi....
Yêu thương với...bao điều "Thiện", "ác" !
Để lại cho nhau được những gì....??? " Lan mượn lời thơ để đồng cảm với em trong khi tiễn Mẹ....
Quả nhiên trong cuộc sống "bể dâu " này khổ đau, bất hạnh, giàu sang, phúc lộc...và ngay cả thân xác con người và mọi thử sẽ qua đi........chỉ còn tình Yêu Thương đọng lại mà thôi em ạ.....!
Cầu chúc cho hương hồn Mẹ siêu thoát về cõi An lành, Hạnh phúc