29 thg 12, 2012

THƠ Lão Thy sĩ VŨ MIÊN THẢO đất Tây Ninh


1- THOÁT

 
Vạc trong trăng
Trắng tuyệt vời
Ta ôm trăng
Mộng cuối đời mãn khai
Sao đêm đời gọi Hôm - Mai 

Vạc và ta chỉ một sao ngày 
nhớ nhung Nghĩ như rằng đã tương phùng 
Ta ôm mơ ngủ điệp trùng chiêm bao
Đêm qua 

cứ ngỡ đêm nào
Vạc phơi mộng mị

ta vào cõi mê
Rằng xưa ngủ cội bồ đề 

Giờ ta thoát tục 
đuề huề yêu em ....
2- ĐÊM MỘT MÌNH VỚI BIỂN 

thơ có từ tình yêu dang dở
một giây đoạn tuyệt
một năm buồn
một ngày xa vắng mười năm nhớ
tình trăm năm
còn ai đó không?

sau lưng sóng vỗ không nhìn lại
chân mây
mặt nước há tương phùng
sóng tạt mưa sương thèm ấm mãi
nửa vòng tay và nửa môi run

mịt mùng đêm biển lao xao nhớ
chân mây khóc sóng
có vô cùng!?


đêm 12/12/2012


THƯƠNG LẮM KHÁCH TÌNH
XA VỜI VỢI
CÒN CÓ GÌ NÀO
GỬI CHO EM?!/
 ĐÔI KHI THẤY TA LÀ "CÁT BỤI"
NHƯ CHƯA YÊU
SAO ĐÃ MÔI MỀM!



Chùm tứ tuyệt cho người - Vũ Miên Thảo



3- NO RƯỢU

nỗi sầu no rượu chèo queo
 ly người ta cụng
lại đeo mang buồn
 thôi thì
say với cô đơn
còn hơn tỉnh
phải thiệt hơn tình đời

Đường mây
Đường mây,
nẻo gió gieo tình
Bâng khuâng du tử
buồn mênh mang buồn
Tháng mười chiều lặng cuối thôn 
Phải chăng non bấc len hồn nhớ quê         
Âm vang khúc vọng tư bề
  
Bước chân cơm áo…
sầu tê buốt lòng




4- Lặng chiều




muộn chiều    

hứng giọt sương giăng    

nếm sương, vơi nỗi bàng hoàng….

chia tay??! 

phía em heo hút trời mây 

quê chiều thu, lá vàng bay …

lặng chiều




5- Chiều!



em đi


xót dạ hoàng hôn 


lung linh giọt nhớ


nắng còn nghiêng rơi


vườn im tiếng gió mồ côi


câu thơ nghẹn nấc


buồn chơi vơi ..


chiều

 VMT     11-2012


6- EM!
 

tuổi thơ khởi nguồn từ những dòng sông
những dãy núi và mênh mông biển lớn
từ đó!
tình yêu không thề là chấm mọn
sừng sững - hiền hòa- mênh mông mênh mông

tình yêu bắt đầu từ Núi - Biển bao dung
dù nghịch cảnh chia đôi nòi giống
dũng cảm theo Cha
hiền hòa về Mẹ
vẫn làm nên những kỳ tích kiêu hùng
 
 


 đêm 12/12/2012


7- Vạc ơi !

thương cạn nỗi niềm
ầm ào sóng vỗ cô miên phận người
hìnhh như thấy hết đơn côi
trăm năm
còn một nụ cười



 

8- Chợt thèm….!

tình yêu the thắt...muôn đời
câu kinh nhật nguyện run môi
phúc cầu
quay nhìn, sợ cuộc bể dâu
cồn yêu hóa biển
tan vào mông lung
một ta ngồi với nghìn trùng
giữa lao xao sóng chập chùng chân mây
chợt thèm…
ấm giữa vòng tay….
…………………………
VMT  12! 2012



 

9- VẠC ƠI ! LẠNH MÙA



đèn trời nhấp nháy như sao
Vạc bay vào cõi mơ nào?
mông mênh !
khuya nghe nỗi nhớ bồng bềnh
nghe tim thoi thóp
nghe tình chơi vơi
bây giờ
buồn héo nụ cười
chắc mai  thêm nữa..
Vạc ơi!
lạnh mùa

VMT  11-2012



10- NGẪU HỨNG


 đã mong manh suốt hành trình
  chưa trăm năm cũng thấy mình hư không
  ảo thương -  ảo nhớ - cầu vòng
  chiều hanh vạt nắng lưng tròng nỗi đau
  cuối cùng cũng thấy được nhau
  trong câu thơ thắm sắc màu nhân gian
  ngủ đi em!
  giấc mộng vàng
  cho cơn mơ níu hồng nhan vĩnh hằng
  ngủ đi tôi
  những băn khoăn
  ngoài hiên đêm rớt màu trăng dịu hiền
   trời còn ủ mộng mơ duyên
  ta còn say giấc giữa huyền dịu đêm
  
21/11/2012

 
11- VÀ TA MẮT CHẠM NGÀY XƯA…
alt                     


Mưa chưa dứt hột đã đông
Phía ta
bão vẫn nổi, gồng gánh mây
Phía em
tuyết đã giang tay
Ôm mùa thu chết
môi gầy giá băng
Thu hay đông vẫn xa ngàn
Tim ru nhịp nhớ
buồn giăng giăng mùa
Mây chiều chạm lá thu
mưa!
Và ta mắt chạm ngày xưa…
ướt nhòa

VMT  - 2012




GỬI EM....
               Vũ Miên Thảo
Gửi em một ít niềm mong nhớ
Giọng hò vạn cấy nắng lung linh
Anh như tép mạ xanh mơn mởn
Chờ tay ai gieo luống chung tình



Gửi em một ít hồn du tử
Về chợ trên sông ngã bảy quê
Cho lòng ngây ngất hương đồng nội
Hoa trái miệt vườn phơi sắc xuồng ghe


Gửi em bóng thuyền trăng mồng chín
Nhấp nhô sóng nước Hậu Giang trôi
Ngỡ như ai đó chèo đưa tiễn
Câu thơ tình yêu đã bẻ đôi


Gửi em âm hưởng dây đàn nguyệt
Rung khúc tình yêu đêm nhớ người
Trầm bổng dư âm niềm tha thiết
Trôi dọc sông trăng trôi suốt dòng đời




Gửi em một ít lời của gió 

Theo võng đong đưa mát dịu hè

 Lời ru của mẹ câu thơ cổ

Gợi nhớ muôn trùng giữa tiếng ve
 











CỎ và MƯA

NHÀ EM
 
CỬA ĐÓNG THEN GÀI

HIÊN MƯA

RÉT GIÓ

TÌNH BAY ...NGHẸN LỜI

NGẨN NGƠ

MỘT CHUYẾN KHỨ HỒI

CÂU THƠ GÃY VỤN

BUỒN PHƠI LỐI VỀ

HỎI LÒNG

CHÚT ÍT ĐAM MÊ

CÓ-KHÔNG SÁNH VỚI DẦM DỀ CƠN MƯA?

ĐÀNH THÔI!

NGỦ VỚI HƯƠNG XƯA

THƠ PHANH NGỰC MỘNG DƯ THỪA

CHIÊM BAO

TRỐI TRĂN VỚI CỎ...

MAI SAU

XIN LÀM GIÓ

HÁT NGHÊU NGAO KHẮP TRỜI!






TÌNH MỌN

lưu

 

Tình mọn phàn ta đời chiếu cố
hôm kia em cũng gói đi rồi
còn lại cạp quần - thơ lỗ chỗ
ngắn dài dấu nhớ tả tơi thôi!


thế mà
tháng bảy cứ mưa giăng
hẻm tối - đường khuya
tung tóe nước
đừng nói chi ta trời cũng khóc
tình đi xa
ta trọn kiếp phũ phàng


tháng bảy úa gầy thơ mê sảng
đường me tìm lại lá hồn nhiên
muôn chiều lá đổ vào quên lãng
ta rớt vào đâu
lá sầu riêng!?




GIỌT THU PHAI


thu ngát hương hoa gọi đàn bướm cũ
 

nhàn nhạt mây chấp chới giọt chiều giăng
 

những ô nắng tung tăng đùa với cỏ
 

lạc bầy sẻ nhỏ hót rưng rưng

gió thản nhiên dìu dịu ngọn heo may
 

ngày bước chậm trên vòm cây xao động
 

mưa đã ướt sắc thu vàng thơ mộng
 

xin đừng rơi thương cảm chạm hương ngày
 

chiều nhốt nắng vàng trong đôi hia bảy dặm ?
 

rạo rực mùa âm vọng lá buồn thu
 

chiều mất dạng nhánh ngô đồng tím xám
 

trong hôn hòang người có thấy môi nhau?

lại mưa đêm trăng vàng ơi hãy khép
 

vòng uyên ương rưng rức nét ngài
 

đêm nguyệt hờn nên niềm vui chật hẹp
 

thêm một lần mùa úa giọt thu phai

Chờ bao la xanh mượt
                                                             

mùa lâm bồn khai nhụy rét non tơ
trời vẫn nắng sao nghe hồn ớn lạnh  
cầm chân nỗi buồn trong vòng tay bốn mùa hiu quạnh
nên tháng mười và ta bơ vơ   


đất trở dạ    

luống tình yêu rờn xanh 

tươi 

màu mạ
sao người xa không về cho 

cây lá đơm hoa    

thêm nữa tháng mười      

thêm một lần đếm thời gian từ giã  

lá môi đau thay sắc nhạt nhòa   

chao nghiêng nắng, cà phê đen giọt nhớ  

the thắt chờ mùa hội ngộ  

hoa bướm khoe sắc xuân  

khúc giao hưởng chuyển âm giai ầm ào tiết tấu

bao la xanh, hoa cỏ quen hơi xúm xít về gần


thế đấy !

tháng mười cứ vẫn trông mòn con mắt nhớ

về với nhau đi thôi

cho thương mến quay về

 

Chuồn chuồn ca



Một chút đắng cay

Một chút hương nồng

Đã chiêu dụ anh áp môi vào môi thủy tinh lạnh chát

Nhớ môi em và những giọt tình yêu ngào ngạt

Nên cơn say đã hóa cánh chuồn chuồn

Cánh chuồn chuồn mang nỗi nhớ lên cây

Ta ngồi lại tay xoa vùng tiếc nuối

Cánh chuồn chuồn mang hương sắc em bay

Ta ở với vòng tay lơi, ngón chờ ngón đợi

Hương chiêu dụ giờ có từ hai phía

 

Đâu cũng nồng nàn pha với đắng cay

Có thể nào chia xác - hồn thành hai nửa

Nên chuồn chuồn anh

Đêm sáng trăng bay về chỗ em ngồi

Ly chạm ly

Môi người chạm vào môi thủy tinh

Một bên vô tri

Một bên nhung nhớ

Hồn ở giữa nên chờ em bốn phía

Về đi chuồn chuồn em

Ta đang đợi bình minh!
*******************************************
http://yume.vn/vumienthao/article/ve-thanh-tho-vu-mien-thao.35E029AA.html

EM ƠI! HUYỀN THOẠI TÌNH VỪA TRỔ BÔNG
                                            (  gửi người xa ) 
chưa rằm
 
đã thấy lâng lâng
 
chưa em
 
nên cứ như gần, như xa
 
từng đêm thức đợi Quỳnh Hoa
 
mọc thêm tay nhớ ngọc ngà sắc hương
 
cứ như cánh gió tha phương
 
em xa đồng cỏ còn thương quê nhà
 
cứ như lam khói la đà
 
mái quê mờ ảo sương pha
 
tím mùa
 
hãy về nhóm lửa hương xưa
 
em ơi!
 
huyền thoại tình vừa trổ bông


TÌNH HỜ
tình hờ một xẻo vắt vai                                                tìm không có                                                          giữa trần ai dối lừa
bốn mùa chỉ một thu mưa
em xa ngõ mộng dư thừa mây sương
một mình
the thắt chăn hương
chiều xưa từ giã
còn vương vấn mùa...
một lần gặp
một tiễn đưa
mùa yêu vàng úa...?
dạ thưa!
vẫn vàng
                                                                                                                                                                                                            LẶNGCHIỀU                                                                                                                                                            cho người xa vắng
muộn chiều
hứng giọt sương giăng
nếm sương, vơi nỗi bàng hoàng….                               chia tay??!
phía em heo hút trời mây
quê chiều thu, lá vàng bay …                                  lặng chiều
 

CÒN ĐÂU ĐÓ CHÚT HƯƠNG ĐỜI

muộn duyên em tiếc một thời
phải chi..
biết nụ hoa đời ngày xưa
thôi thì thôi nhé
trời mưa
ướt tôi tôi chịu xin chừa em ra
cho mùa em mãi nở hoa
hồn tôi vẫn thắm mặn mà chút duyên
cho mùa tôi ướp hoa niên
hương đời ngát mộng giữa miền nhân gian
 
 
BỔNG DƯNG!!

                    *Riêng gửi Ái Khanh
 

Bổng dưng thấy đôi khi còn trẻ lắm
nụ thương người
lại nở sớm mai đông
và ta biết hương xưa rất thắm
mật ngọt tình xa
ngày tháng cứ mênh mông
 
Người cứ tới
và cứ đi. huyền thoại
ta cứ mơ và cứ ...thật thà yêu
dẫu đã biết một lần là....mãi  mãi
mất hút con tàu
vẫn mỏi mắt trông theo
 
Ta hoài niệm khi mùa xuân đi mất
và em áo trắng mịt mù xa
mong manh tình nên cứ là lạnh bấc
rượu vơi dần
sao chưa ấm môi ta?
 
NGƯỜI ĐÃ XA
 
                    
 
                        

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc Video clips trực tiếp bằng cách sao chép URL hình ảnh ( chuột phải vào ảnh gốc lấy URL) rồi dán vào cửa sổ comment. Xin cám ơn.