25 thg 3, 2014

Đi trong hương Xoan tháng Ba...


     Quê ngoại tôi là làng Giáng, gần chân thành nhà Hồ. Suốt những năm chiến tranh cả mấy chị em tôi sơ tán về đó. Ngày ấy, đường làng hẹp lắm, hẹp đến nỗi mỗi khi mùa xoan nở, ngửa mặt lên nhìn chẳng thấy trời đâu chỉ mơ màng những vòm hoa xoan đan giao vào nhau, tỏa hương ngào ngạt. Hương thơm dịu nhẹ ấy thấm đẫm tuổi thơ tôi, ám ảnh cho đến tận bây giờ…
      Vườn nhà ngoại tôi trồng nhiều xoan lắm. Sau tết, làng vào hội hè đình đám, hết giêng hai là mùa của hoa xoan nở. Khí trời ấm hơn, tạm chấm dứt những ngày đông lạnh giá. Mẹ tôi thường nói: “ Hoa xoan rụng xuống đất, bà già cất chăn bông”, ấy là khi có những tia nắng mới yếu ớt chiếu lên cái sân gạch cũ kỹ trước thềm nhà. Những đêm xuân có mưa phùn sáng ra sân lại trắng những hoa xoan rụng. Mẹ rất chiều tôi bởi tôi là út ít trong nhà, bà thường đan cho tôi những chiếc rổ xinh xắn, xanh biếc từ những mảnh tước ra từ vỏ trái cau để tôi nhặt hoa Xoan bỏ đầy vào chiếc rổ con con ấy, tôi thường giúp mẹ mang từng nắm lá xoan tum chuối xanh trong chum sành cho mau chín. Bài chính tả năm lớp 2 về Hoa Xoan tôi đã được điểm 10 đỏ chót về khoe mẹ…cho đến tận giờ vẫn nguyên vẹn trong tôi bài thơ Hoa Xoan- một bài thơ trong trẻo đầu đời tôi yêu mến, thuộc nằm lòng cho đến tận bây giờ :
                        ….” Hoa Xoan nở tím ngạt ngào
                     Gió đưa từng cánh đậu vào sách em”...


      Ngày ấy chiến tranh, thiếu thốn đủ thứ vậy mà con gái làng tôi rất thơm, rất đẹp - Những cô gái có khuôn mặt trái xoan…. Và, cái hương thơm của hoa Xoan, nét duyên quê của đồng nội cứ vương vấn lên mái tóc của người con gái làng tôi, đã bao phủ đậm đặc cả không gian khí trời để rồi bâng khuâng biết bao kẻ trai khi lên đường ra mặt trận.
        Thời thiếu nữ về chốn thị thành, cái thị xã nhỏ bé của đất miền Trung nắng và gió, không còn hương thơm dịu ngọt thanh tao quyến luyến của hoa sầu đông thơm mãi năm nào với những cánh hoa tím nhạt cứ xoay xoay trong gió nữa, chỉ còn hình ảnh “Hoa Xoan lớp lớp rụng vơi đầy” sau đêm hội chèo làng Đặng trong thơ Nguyễn Bính.

       Kể cũng lạ; là hoa nhưng lại thân gỗ cao lêu nghêu. Đông về trút lá chỉ còn trơ lại cái gầy guộc khẳng khiu đen đúa in trên nền trời xám của mùa đông, có lẽ vì thế nên Xoan còn có tên là Sầu Đông ( Thầu đâu…) chăng?…Một cái gì đó như là sự xót xa: Là hoa có hương thơm mà không được con người nâng niu mang vào cắm trong bình mà ngắm. Mùa hoa Xoan và hương Xoan cứ lặng lẽ đến rồi đi không cần ai biết, cho đến khi cái mùi hương ấy ngào ngạt khắp làng trên xóm dưới thì người ta mới trầm trồ : Hoa Xoan thơm quá !Hoa Xoan rất yếu ớt mong manh. Khi hoa nở rộ, chỉ cần một trận mưa phùn hay một cơn gió là tơi tả hết và dưới gốc cây là một thảm hoa- những cánh hoa li ti tím nhạt khiêm nhường.

      Tôi xa quê lâu lắm chưa về. Mẹ tôi giờ đã mất, con đường làng tôi giờ đây thênh thang rộng mở, không còn những hàng xoan kỷ niệm thời thơ ấu đến trường lũy đất tránh máy bay, vườn xoan ngày trước cũng không còn nữa, nghe đâu đã đốn đi để xây nhà văn hóa…
       Tháng ba- một mùa hoa xoan nữa lại về. Lần theo gió tôi lên tầng 5 của ngôi trường ĐHCN và nhìn ra phía sau…Chao ôi ! cái màu tím hoang dại, cái màu tím của thời xa ngái tuổi thơ tôi đây rồi. Bỗng chốc tôi như lùi về quá vãng của nhỏ dại, của yêu thương…Ôi ! Hoa Xoan- hoa lãng đãng mơ màng trong sớm sương chiều khói đã thơm suốt tuổi thơ tôi.

13 nhận xét:

  1. http://datdung.com/modules.php?name=News&op=viewst&sid=10953#axzz2wfVt2c8y

    Trả lờiXóa
  2. Một mùa xoan nữa lại về...
    Cảm ơn PM đã đăng bài, rất ấm áp một vùng quê...với những cảm xúc dâng trào mỗi mùa xoan .

    Trả lờiXóa
  3. Lão có biết làng Gíang vì lão ở làng Đông ( Đông môn - Vĩnh Long ) .
    Đọc bài của em viết về Hoa Xoan thật hay , chứng tỏ nó được viết trên nền cảm xúc bâng khuâng dâng trào nhiều kỷ niệm xa xưa ấy ấy.

    Trả lờiXóa
  4. Ôi. Đồng hương huyện đây rồi. Quê ngoại em ở làng Giáng. Ở đó có lưu truyền câu ca:
    Hoa lý là hoa lý loi
    Con gái làng Giáng cầm roi dạy chồng...
    Nhà Lão ở làng Đông Môn ư ? Đó là cửa đông của tòa thành đá nhà Hồ, có ngôi Đình Đông Môn điêu khắc và kiến trúc tuyệt đẹp, có đền thờ nàng Bình Khương vợ của Cống sinh đi đắp thành mà bỏ mạng. PM đang nặng nợ với cái thành nhà Hồ ấy.

    Trả lờiXóa
  5. ĐI TRONG HƯƠNG HOA XOAN THÁNG BA

    Em đã cho tôi được trở về miền kí ức đằm sâu thời thơ trẻ: Đó là Tháng Ba - Mẹ và... Hoa Xoan. Tháng Ba có ngày Phụ nữ, ngày của Mẹ, Tháng Ba, mùa Xuân chừng đã chín già, cành non lá biếc mượt mà dâng hương... Với tôi, mùi hương đặc trưng của Tháng Ba là hương hoa Xoan.
    Năm lên 6 tuổi tôi mới được theo mẹ lần đầu tiên về thăm làng Mai - quê ngoại. Đó là vào dịp tháng Ba, đường làng rợn ngợp hoa Xoan hương thơm ngào ngạt. Quê tôi nghèo lắm, nhưng qua con mắt trẻ thơ của tôi lúc đó, tôi chỉ thấy niềm vui tràn ngập những lễ hội, trống dong cờ mở, hát xướng ví von... và hương hoa Xoan thơm ngát trộn lẫn cả trong các cuộc vui, cả trong giấc ngủ trẻ thơ...

    Cành Xoan xòa cửa sổ
    Hương thơm nức trong nhà
    Cứ mỗi lần Xoan nở
    Em lại nhớ Tháng Ba...

    Cánh hoa tím xoay xoay
    Trong gió lành mát rượi
    Ngan ngát vị hương say
    Ngây ngất trong nắng mới

    Mái tranh rơm phủ rối
    Cũng rụng đầy hoa xoan
    Lòng em thấy xốn xang
    Hè đã về trước ngõ...

    Rồi sau này, cũng vào một ngày tháng Ba ngập tràn hương hoa Xoan... mẹ đã ra đi... Chúng tôi đưa tiễn mẹ, lòng quặn thắt, những cánh hoa Xoan tím nhạt rơi nhẹ, xoay xoay trong gió rồi rắc đầy trên con đường thân thuộc, trên cả vành khăn tang trắng... Không còn lễ hội nữa, chỉ còn nỗi buồn mênh mông cô quạnh...
    Tôi cứ ngỡ em viết câu này cho tôi: "Tôi xa quê lâu lắm chưa về. Mẹ tôi giờ đã mất, con đường làng tôi giờ đây thênh thang rộng mở, không còn những hàng xoan kỷ niệm thời thơ ấu đến trường... vườn xoan ngày trước cũng không còn nữa, nghe đâu đã đốn đi để xây nhà văn hóa"… Có vẻ như là một niềm vui gắng gượng, nhưng sao mà ẩn đằng sau nó cứ có gì xót xa, rưng rưng...
    Em là người giàu cảm xúc, những bài viết của em, kể cả hồn thơ em khiến người đọc thấy nao lòng... Tôi thích đọc các bài trên Blog của em.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn Thảo Phương. Những chia sẻ thật chân thành ấm áp. Kỷ niệm về quê hương và về người mẹ bao giờ cũng có những đồng cảm rất kỳ lạ.

      Xóa
  6. Bài viết của bạn rất hay, ngọt ngào như hương hoa xoan vậy
    http://baohaiduong.vn/Upload/2CayXoan01.jpg

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cành hoa tim tím cánh.
      Hương Hoa ngan ngát
      Mùa Xuân dệt gấm
      Trên lối ta về.

      Cảm ơn Minh Châu Trần ghé thăm nhé

      Xóa
  7. Lâu, lâu không thấy chị đâu
    Lặng nghe bống thấy lòng sao nặng sầu
    Nay sang thăm chị thế nào
    Vẫn thấy chị khỏe ,em mừng biết bao

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hương Xoan giấu chị vào mênh mông
      Hoa Xoan thành áo giữa trời hồng
      Chị nay vẫn khỏe mỗi tội bận
      Cảm ơn em nhé...Tôn Ngộ Không !

      Xóa
  8. Quê mình không có hoa xoan nên mình khôn biết, nhưng nghe bạn nói cũng thấy thơ mộng rồi, sang chúc bạn chiều chúa nhật vui vẻ bạn nhé.

    Trả lờiXóa
  9. Đến thăm Phương Mai đây. ngắm hoa xoan. chúc em bình an .vui nhiều...

    Trả lờiXóa

Bạn đọc có thể chèn Ảnh hoặc Video clips trực tiếp bằng cách sao chép URL hình ảnh ( chuột phải vào ảnh gốc lấy URL) rồi dán vào cửa sổ comment. Xin cám ơn.